Giám đốc Bưu điện đi lên từ nghiện ma túy
Điện Biên TV - Đã từng nghiện ngập “Thân tàn ma dại” tự tử không chết, ông Nguyễn Trọng Hải đã vươn lên từ bỏ ma túy trở thành nhân viên mẫn cán của ngành Bưu điện và trở thành Giám đốc Bưu điện huyện Mường Nhé dám nghĩ, dám nói, dám làm...
Tự tự... nhưng không chết
Trong chuyến công tác về huyện Nậm Pồ, chúng tôi đi cùng ông Nguyễn Trọng Hải, sinh năm 1960, Giám đốc Bưu điện huyện Mường Nhé, kiêm phụ trách huyện Nậm Pồ. Dọc hành trình gian khó, ông giám đốc ấy luôn nhiệt tình và sẵn sàng giúp đỡ mọi người. Nhìn cử chỉ thân thiện, tính tình cở mở, vui vẻ của ông Hải ít ai có thể tin rằng cách đây chừng 15 năm, ông Giám đốc Bưu điện huyện ấy đã từng là “thằng nghiện”. Một người đã từng đánh đổi cuộc sống hạnh phúc của mình để chìm đắm trong cơn vật thuốc, chìm đắm trong những phút hoan lạc của ma túy.
Trước khi nghiện, ông Hải là bưu tá có công việc ổn định, thu nhập vào loại khá. Nhưng cũng chỉ vì đua đòi, muốn thử nên ông đã nghiện ma túy. Thế rồi, những ngày tháng nghiện ngập đã cướp đi của ông tất cả. Tài sản trong nhà không cánh mà bay, con trai lớn ốm rồi mất vì không tiền chạy chữa. Vợ ông không chịu được cảnh “làm vợ thằng nghiện” cũng đã đi tìm hạnh phúc mới. Vì nghiện, công việc tại cơ quan bê trễ, cơ quan thương tình không đuổi việc ông nhưng với ông tất cả đã là dấu chấm hết. Bằng giọng xúc động, ông kể: “Lúc ấy thấy đời chẳng còn gì để mất, vợ bỏ, con chết, mình nghiện; công việc be bét… Năm 1994, tôi đã uống thuốc ngủ tự tử, nhưng không chết”. Ngừng một lát ông kể tiếp: “Do uống thuốc quá liều, mình ngủ một mạch 3 ngày sau thì tỉnh dậy... nhưng tỉnh rồi lại chích thuốc tiếp, lại rơi vào cảnh nghiện ngập”.
![]() |
Ông Nguyễn Trọng Hải (bên phải) |
Ông Phạm Thành Trung, Phó phòng Kỹ thuật Nghiệp vụ Bưu điện tỉnh Điện Biên, đi cùng đoàn thêm vào câu chuyện: “Ngày đấy, ông Hải người chẳng ra người, sống vật vờ; người thì tong teo, đen đúa, công việc hàng năm đều xếp loại C, cả chục năm không nâng được lương. Cũng may, Bưu điện tỉnh Điện Biên còn tình nghĩa không nỡ đuổi việc. Ông Hải nghiện đến mức, trong ngày cưới của mình, đang đi đón dâu, chú rể còn dừng lại tìm chỗ chích thuốc.
Hành trình trở lại làm người
Ông Trung kể: “Tôi đã có thời gian công tác, ở cùng ông Hải, chứng kiến từ đầu đến cuối quá trình cai nghiện của ông Hải. Một hành trình vật vã, gian nan và đầy thử thách… Những năm đi cai, ông Hải nghỉ làm nhưng cai rồi lại nghiện lại. Chính vì bị mọi người coi thường, ghẻ lạnh, xa lánh và sống trong những ngày nhục nhã nên đã khiến ông Hải quyết đoạn tuyệt bằng được ma túy vào năm 1999. Cai nghiện xong, ông trở thành người khác hẳn, cơ quan giao việc gì cũng làm và hoàn thành xuất sắc với trách nhiệm cao. Ông nghĩ, cai nghiện được đã là một may mắn và cũng nhờ sự giúp đỡ của nhiều người nên ông thấy như có nghĩa vụ phải trả nợ, cứ cố gắng làm việc mà không nghĩ gì đến quyền lợi. Ông tâm sự: “Mình có được ngày hôm nay là nhờ Bưu điện, mình phải làm để trả cái ân cái nghĩa này”.
Duyên may đã đến với ông khi Ban Giám đốc Bưu điện tỉnh Điện Biên không hẹp hòi khi đánh giá đồng nghiệp nên đã nhìn thấy sự miệt mài, cố gắng và năng lực của ông, do đó đã cất nhắc ông lên Giám đốc Bưu điện huyện Mường Nhé.
Từ khi đảm nhận vị trí này, ông Hải đã phát huy khả năng của mình, luôn hoàn thành nhiệm vụ được giao. Mặc dù, quản lý bưu điện địa bàn huyện Mường Nhé có điều kiện kinh tế khó khăn với đường biên giới giáp Lào và Trung Quốc dài. Đây cũng là huyện mới được thành lập, nhưng Bưu điện huyện dưới sự lãnh đạo của ông cùng sự đoàn kết của cán bộ, công nhân luôn thực hiện tốt nhiệm vụ bưu chính, phát hành báo chí.
Huyện có 14/16 điểm bưu điện văn hóa xã cách trung tâm huyện từ 18km đến 145km. Đường giao thông đi lại khó khăn, thường bị chia cắt vào mùa lũ… ảnh hưởng không nhỏ đến nhiệm vụ kinh doanh, phục vụ và vận chuyển, công tác văn thư báo phục vụ cấp ủy Đảng, chính quyền nhân dân...
Khi huyện Nậm Pồ mới thành lập, chưa có trụ sở, chưa có trung tâm bưu điện tại huyện, ông Hải lại nhận nhiệm vụ phụ trách quản lý khu vực huyện Nậm Pồ. Điều kiện đi lại khó khăn, quy định ngành Bưu điện chi phí cho cộng tác viên bưu chính chỉ có 1.700 đồng/km. Với giá quy định, điều kiện đường rừng núi mùa mưa, không ai dám nhận. Để đảm bảo nhiệm vụ chuyển công văn, thư từ, báo chí đến chính quyền nhân dân các xã miền núi, ông Hải đã mạnh dạn đề xuất Ban giám đốc Bưu điện tỉnh Điện Biên tăng lên 5.000 đồng/km trong thời điểm mưa gió cân đối trong thời điểm mùa khô. Đồng thời với việc tăng thù lao vận chuyển, ông Hải còn tìm những cán bộ tại các xã có điều kiện công tác đi lại từ xã lên huyện thường xuyên để làm cộng tác viên cho Bưu điện huyện. Nhờ sáng kiến và quyết định mạnh dạn, tuy khó khăn nhưng giấy tờ, công văn báo chí đã thường xuyên được chuyển đến kịp thời với chính quyền cấp xã và người dân. Dù mưa, lũ không để xảy ra mất mát công văn, thư từ báo chí.
Vậy là sau nhiều năm nghiện ngập đến năm 1999, ông Hải đã từ bỏ được ma túy trở thành một công dân tốt, một nhân viên bưu điện mẫu mực có nhiều thành tích trong hoạt động, nhiều lần được đơn vị khen thưởng.
Sau khi ông Nguyễn Trọng Hải cai nghiện thành công, một cô giáo đã đem lòng yêu ông, chấp nhận quá khứ cùng ông vun vén gia đình. Ông Hải nay đã có một gia đình hạnh phúc với đứa con ngoan, vợ hiền đảm đang là hiệu trưởng trường cấp II, huyện Mường Nhé. Âu cũng là cái kết ngọt ngào của con người biết vươn lên từ trong lầm lỗi./.
Hoàng Liên